Trăm năm một kiếp con người
Đàn ông thiếu vợ là đời…mất vui !
Lấy ai chia sẽ ngọt bùi
Lấy ai giặt giũ,lau chùi,nấu cơm
Lấy ai tranh cãi thua hơn
Lấy ai quản lý lũ con ở nhà
Lấy ai trách móc gần xa
Lấy ai “ bố thí ”cho ta tiền xài
Lấy ai đêm đêm “ trả bài ”
Lấy ai “ tẩy nảo ”,“ rửa tai ” thường kỳ
Lấy ai giám sát thu chi
Lấy ai “ chỉ đạo ” cực kỳ chỉn chu
Lấy ai ghen tựa Hoạn Thư
Lấy ai đôi lúc tưởng như…mẹ hiền
Lấy ai lục lọi ví tiền
Lấy ai “ tám ” chuyện triền miên rộn nhà
Lấy ai “ đối ngoại ” thay ta
Lấy ai hủ hỉ về già mai sau…
Kiếp tằm phải trả nợ dâu
Đàn ông thiếu vợ…chắc rầu bỏ ăn !
Đàn
bà là thứ mà đàn ông không thể thiếu được. Anh có thể thiếu rượu, thiếu thuốc
lá, thậm chí có thể thiếu cả áo mặc nhưng không thể thiếu đàn bà. Đàn ông tiếng
là mạnh mẽ thế, cứng cỏi thế nhưng thiếu đàn bà là cô đơn bủn rủn rã rời.
Bận rộn như hoàng đế Napoleon, xông pha trận mạc khắp các chiến trường châu Âu mà vẫn không thể thiếu đàn bà.
Chiến tranh quyết liệt, căng thẳng như ở lòng chảo Điện Biên năm 1954 mà tướng Christian de Castries vẫn cần một cô nhà báo xinh đẹp làm thư ký riêng.
Giai nhân tự cổ như danh tướng. Người Trung Quốc xưa đã nói như vậy.
Đàn bà là một nửa cuộc đời của đàn ông.
Đàn ông càng làm việc nhiều, càng kiếm tiền giỏi càng cần có đàn bà, nếu không họ sẽ bị stress.
Người Nhật Bản nói: “Vắng đàn bà nhà hóa mồ côi”.
Đàn bà là thiên thần hay quỷ dữ ?
Thưa rằng trong mỗi người đàn bà có cả hai thứ đó, họ vừa là thiên thần, lại vừa là quỷ dữ.
Đàn bà còn đẹp hơn tất cả các loài hoa. Lực hấp dẫn của đàn bà rất mạnh mẽ.
Phái đẹp là thỏi nam châm mà giới mày râu là đám mạt sắt nhỏ nhoi.
Hễ người đẹp xuất hiện là những đôi mắt của cánh đàn ông sáng bừng lên, ham muốn, thèm khát và chỉ cần một cái vẫy tay, một cái liếc mắt là đàn ông có thể đổ ngay.
Tất cả các hoàng đế mạnh nhất từ xưa tới nay đều thử sức với đàn bà và đều đã thất bại.
Chính đàn ông làm cho đàn bà thành thiên thần, cũng chính đàn ông khiến đàn bà thành quỷ dữ. Nguy hiểm nhất cũng là đàn bà.
Trong 36 kế hiểm của người Trung Hoa thì mỹ nhân kế là hiểm nhất. Đổng Trác hùng mạnh thế mà phải chết vì Điêu Thuyền.
Từ Hải anh hùng thế mà phải chết đứng vì Thúy Kiều.
Phù Sai quyền lực thế mà phải chết vì Tây Thi.
Đại văn hào Victo Hugo đã viết rằng: Ai cũng có thể tin, cái gì cũng có thể tin, trừ đàn bà.
Khi đàn bà là thiên thần thì họ là người tuyệt vời nhất, hấp dẫn nhất.
Nhưng khi đàn bà là quỷ dữ thì họ trở nên nguy hiểm nhất.
Song cũng vì tính chất hai mặt này của đàn bà mà họ trở nên có sức hút mạnh mẽ hơn đối với đàn ông, vì đàn ông ham chơi mà trò chơi nếu thiếu tính mạo hiểm thì không hấp dẫn.
Đàn bà ma lực như thương trường, bất trắc như thương trường, nhiều rủi ro như thương trường.
Vì tôn thờ tình yêu nên cuối đời đàn bà không biết ai yêu mình.
Vì chạy theo đàn bà nên cuối đời người đàn ông không biết là mình yêu ai.
Đàn bà là gì ? Đàn bà là ai ?
Những câu hỏi đó suốt đời đàn ông không thể trả lời được một cách trọn vẹn.
Song cũng vì thế mà suốt đời đàn ông cứ si mê đàn bà. Nếu đàn bà như chiếc bánh, bóc lá ra là thấy được hết cả nhân lẫn bột thì đàn ông sẽ chán ngay và sự nhàm chán là kẻ tử thù của tình yêu còn sự bí ẩn là chất xúc tác của tình yêu.
Nếu không thèm khát đàn bà thì không phải là đàn ông.
Nhưng nếu đánh mất sự nghiệp vì đàn bà thì cũng không phải là đàn ông.
Người đàn ông thông minh xem đàn bà như bông hoa tươi trong phòng khách, là người bạn tâm giao trong phòng ngủ và là người cộng sự trong sự nghiệp.
Bận rộn như hoàng đế Napoleon, xông pha trận mạc khắp các chiến trường châu Âu mà vẫn không thể thiếu đàn bà.
Chiến tranh quyết liệt, căng thẳng như ở lòng chảo Điện Biên năm 1954 mà tướng Christian de Castries vẫn cần một cô nhà báo xinh đẹp làm thư ký riêng.
Giai nhân tự cổ như danh tướng. Người Trung Quốc xưa đã nói như vậy.
Đàn bà là một nửa cuộc đời của đàn ông.
Đàn ông càng làm việc nhiều, càng kiếm tiền giỏi càng cần có đàn bà, nếu không họ sẽ bị stress.
Người Nhật Bản nói: “Vắng đàn bà nhà hóa mồ côi”.
Đàn bà là thiên thần hay quỷ dữ ?
Thưa rằng trong mỗi người đàn bà có cả hai thứ đó, họ vừa là thiên thần, lại vừa là quỷ dữ.
Đàn bà còn đẹp hơn tất cả các loài hoa. Lực hấp dẫn của đàn bà rất mạnh mẽ.
Phái đẹp là thỏi nam châm mà giới mày râu là đám mạt sắt nhỏ nhoi.
Hễ người đẹp xuất hiện là những đôi mắt của cánh đàn ông sáng bừng lên, ham muốn, thèm khát và chỉ cần một cái vẫy tay, một cái liếc mắt là đàn ông có thể đổ ngay.
Tất cả các hoàng đế mạnh nhất từ xưa tới nay đều thử sức với đàn bà và đều đã thất bại.
Chính đàn ông làm cho đàn bà thành thiên thần, cũng chính đàn ông khiến đàn bà thành quỷ dữ. Nguy hiểm nhất cũng là đàn bà.
Trong 36 kế hiểm của người Trung Hoa thì mỹ nhân kế là hiểm nhất. Đổng Trác hùng mạnh thế mà phải chết vì Điêu Thuyền.
Từ Hải anh hùng thế mà phải chết đứng vì Thúy Kiều.
Phù Sai quyền lực thế mà phải chết vì Tây Thi.
Đại văn hào Victo Hugo đã viết rằng: Ai cũng có thể tin, cái gì cũng có thể tin, trừ đàn bà.
Khi đàn bà là thiên thần thì họ là người tuyệt vời nhất, hấp dẫn nhất.
Nhưng khi đàn bà là quỷ dữ thì họ trở nên nguy hiểm nhất.
Song cũng vì tính chất hai mặt này của đàn bà mà họ trở nên có sức hút mạnh mẽ hơn đối với đàn ông, vì đàn ông ham chơi mà trò chơi nếu thiếu tính mạo hiểm thì không hấp dẫn.
Đàn bà ma lực như thương trường, bất trắc như thương trường, nhiều rủi ro như thương trường.
Vì tôn thờ tình yêu nên cuối đời đàn bà không biết ai yêu mình.
Vì chạy theo đàn bà nên cuối đời người đàn ông không biết là mình yêu ai.
Đàn bà là gì ? Đàn bà là ai ?
Những câu hỏi đó suốt đời đàn ông không thể trả lời được một cách trọn vẹn.
Song cũng vì thế mà suốt đời đàn ông cứ si mê đàn bà. Nếu đàn bà như chiếc bánh, bóc lá ra là thấy được hết cả nhân lẫn bột thì đàn ông sẽ chán ngay và sự nhàm chán là kẻ tử thù của tình yêu còn sự bí ẩn là chất xúc tác của tình yêu.
Nếu không thèm khát đàn bà thì không phải là đàn ông.
Nhưng nếu đánh mất sự nghiệp vì đàn bà thì cũng không phải là đàn ông.
Người đàn ông thông minh xem đàn bà như bông hoa tươi trong phòng khách, là người bạn tâm giao trong phòng ngủ và là người cộng sự trong sự nghiệp.