Sunday, March 9, 2014

THƠ VỀ ĐÀLẠT CUẢ NGUYỄN DƯƠNG QUANG


          Trích những bài thơ về ĐÀLẠT của Nguyễn Dương Quang
          từ tập thơ "Đêm ôm đàn uống rượu một mình" !

                          ta đã sống những ngày như đùa
                          với trần gian mù mờ vinh nhục
                             vô ích như lời thơ tiếng hát
                          chuyện đời ai luận lẽ thắng thua
                                           
 
Đàlạt,một mình bên hồ nhớ một người đã xa
 
Thu đi,chậm một góc trời
Hương thời gian đọng vàng rơi bên hồ
Uyên nguyên xưa đã xa mờ?
Hồng hoang phố núi mấy bờ cỏ xa
Ồ! sao trời đất bao la
Ngẩn ngơ lặng một mình ta sương mù?
Gửi người một thoáng thiên thu...
ndq-1985
 
EM,MUÀ XUÂN ĐÀLẠT
Đàlạt mùa xuân những nụ hồng
 nắng vàng tơ lụa, cỏ xanh nhung
 thực ,ảo như người mình yêu dấu
nhà em chìm bên kia đồi thong
HỒ XUÂN HƯƠNG ĐÀLẠT
Phố cao theo núi dải sương mơ
sắc hương trời đất cỏi hẹn hò
hoa cũng đẹp,suối,hồ cũng đẹp
bởi vì em đẹp như bài thơ
 
Đàlạt chiều xuân buồn nhè nhẹ
như chàng thi sĩ đợi hoàng hôn
ta trải hồn chờ bên dốc nhỏ
nghe thoáng làn hương gót chân quen.
ndq 1992

Wednesday, March 5, 2014

GẶP NGUYỄN DƯƠNG QUANG TẠI ĐÀLẠT


     Một NGUYỄN DƯƠNG QUANG con cô giáo DƯƠNG THỊ KIÊM hoàn toàn khác hẳn.
     Ngày xưa là một cậu bé nhỏ xíu ,con cưng ,lúc nào cũng là BABY của MẸ KIM,không ngờ lớn lên lại là một tâm hồn nghệ sĩ ,đàn giỏi,hát hay ,làm thơ tuyệt vời ...thật đáng khâm phục!
    Gặp lại Quang tại nhà và một đêm VĂN NGHỆ BỎ TÚI ,không biết còn có lần thứ 2 nữa không?
                

                       Đạt đang hát bài gì ?
                          
vợ chồng NDQUANG-SK-TT trước khách sạn BÔNG HỒNG
Quang bị trật gân chân mà không chịu đi bác sĩ ,nên mang đôi dép hồng tiếu lâm !
 
DRAN NGÀY VỀ
Mây ngu ngơ theo gió về lối cũ
lòng ngỡ như trôi lạc cõi xa xôi
cây đa xưa già chưa mà đã chết ?
và người bên giếng hẹn đã đi rồi
 
Xa lắc một thời chim quanh miệng tổ
lối mộng đầu còn lãng đãng chiêm bao
hồn hiu hắt bên sông buồn vắng nước
gió đã bạt đời lỗi đọan ca dao
 
Tôi yêu Dran hơn yêu tôi,Dran làm sao biết được!
tôi là giọt sương Dran sớm,giọt sương Dran chiều
tôi yêu ai hơn yêu tôi,ai làm sao biết được!
ngày ai chưa biết làm duyên,tôi vừa biết yêu
 
Cô hàng bánh canh vui chiều cố xứ
khóm quỳ xưa đáy mắt em long lanh
môi em hé ngày xưa dòng suối nhỏ
ôi,một chút gì thuở tóc tôi xanh
 
Đêm ngồi đợi sương mù buông hư ảo
chuyện xưa xui thác mộng đổ ngàn hàng
mai xa, hồn nhánh thông bên đèo vắng
một đời vi vu khúc nhạc tình Dran.
1979-Nguyễn Dương Quang
(trích trong tập thơ  ĐÊM ÔM ĐÀN UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH)

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ DRAN-07-01-2014


           Người xưa cảnh cũ còn đâu nữa ?
                         
      
Vị trí trường DRAN xưa, nay biến thành trường NGÔ GIATỰ
Bạn có nhớ cây cầu gỗ băng qua suối ,hình như bên kia suối là nhà Quý Ngô?...bay giờ là cầu sắt nhỏ hẹp hơn,con suối như đã khô cạn,cỏ mọc um tùm ?
3 cháu nhỏ tình cờ gặp được bên đường ,trông sáng sủa hơn chúng ta ngày xưa?
Thế hệ thứ  3 bên chiếc cầu ngày xưa có những trò hay qua bên kia cầu hái trộm dưa leo?-có tui!
 
VỀ THĂM TRƯỜNG XƯA
Về lại DRAN thăm chốn xưa
Đâu còn chi nữa mái trường thưa
Lầu cao nhà gạch thi nhau mọc
Mái lá tranh nghèo tan chợ trưa
Đường đến trường làng đầy sỏi đá
Gập ghềnh run rẩy bánh xe đưa
Ngày xưa đường đất ,êm chân bước
Phố xá bây giờ ,đau gót chưa?
SKNS
(con đường lên trường ngày xưa,chẳng hiểu vì sao không được tu sửa lại,nhà nước chưa có tiền?)